[Đà Nẵng] Tuyển CTV: Nữ thu âm đọc truyện ngắn – Làm việc tại văn phòng – Từ 18t – Thu nhập cao

Application deadline date has been passed for this Job.
Rất tiếc, công việc này tạm thời đã hết hạn ứng tuyển.
Thông tin công việc

CHÚNG TÔI CẦN TUYỂN 02 NỮ CỘNG TÁC VIÊN

ĐỌC TRUYỆN NGẮN ĐỜI THỰC

Mô tả công việc:

– Đọc, thu âm truyện ngắn thực tế về đời sống xã hội Việt Nam.

* Yêu cầu:

– Chưa cộng tác cho đơn vị thu âm truyện ngắn nào.

– Giọng nữ phổ thông, phát âm chuẩn. Ưu tiên giọng nữ chuẩn Miền Bắc là một lợi thế

– Từ 18 tuổi trở lên.

– Có kinh nghiệm là một lợi thế.

– Chất giọng ấm, trưởng thành và rõ ràng truyền cảm, diễn tả nội tâm nhân vật, phát âm chuẩn, đúng chính tả, tròn chữ, có sức sống.

* Nơi làm việc: Hòa Minh, Quận Liên Chiểu, thành phố Đà Nẵng.

* Quyền lợi:

– Mức lương: từ 10 đến 30 triệu/tháng.

– Chi tiết trao đổi cụ thể khi phỏng vấn.

* Thời gian làm việc: linh hoạt, trao đổi cụ thể khi phỏng vấn

ĐĂNG KÝ THAM GIA TEST TẠI ĐÂY >> https://forms.gle/PkYo6f56baZ6F6sH8

* Cách tham gia bài test:

Các bạn quan tâm vui lòng đọc thử và thu âm 1 đoạn test bằng điện thoại, chú ý thu ở nơi yên lặng nhất có thể và gửi file về cho chúng tôi qua email: levantrieutp@gmail.com,

*****Đoạn test thu âm như sau****** (Nhớ thay tên Minh Huyền thành tên của bạn khi đọc).

Minh Huyền mến chào quý vị và các bạn! Minh Huyền rất vui khi được đồng hành cùng với quý vị trong một câu chuyện có tựa đề: “Trăng nơi đáy nước” ,tác giả Đàm Nguyệt . Chúc quý vị sẽ có những giây phút thật thư giãn khi nghe truyện qua giọng đọc của Minh Huyền.

Trong trí nhớ non nớt của một thằng bé mới hơn mười tuổi, từ ngày Bình biết nhận thức là ngày cậu phải xa mẹ, Bình chẳng biết mẹ đi đâu, làm gì. Chỉ biết mỗi lần bà về, trong nhà sẽ có thêm hơi ấm của một người, có những nồi chè đậu xanh thơm ngát, có giọng nói hiền hoà bên bếp lửa bập bùng. Những điều tưởng chừng như giản đơn, thế nhưng sao lại khó khăn đến thế?

 

-Bình ơi! Có nhà không con?

Tiếng của thím Năm mang theo sự ấm áp ùa vào tâm trí Bình, cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần vui vẻ, hồ hởi chạy ra:

-Con có! Thím Năm sang chơi!

-Ừ, sang mang cho mày ít chăn bông, chăn năm ngoái bông xẹp hết rồi, đắp đâu còn ấm nữa!

Bình mỉm cười, ánh mắt thoáng vẻ chua xót:

-Con cảm ơn thím, làm phiền thím quá.

Nhìn cậu bé gầy gò mang nét mặt khắc khổ kia, thím Năm thở dài, bước gần lại xoa đầu Bình:

-Mày cứ câu nệ mấy cái này làm gì, tình làng nghĩa xóm!

Bình gật đầu, nhìn theo bóng dáng thím Năm rời đi mà trái tim như bị ai bóp nghẹt. Từ nhỏ Bình đã có nỗi ám ảnh khi nhìn bóng lưng của người khác, tựa như người ta dập tắt ánh lửa trong đêm đông giá rét, sự lạnh lẽo lan đi trong cơ thể như một liều thuốc độc, nó ăn sâu vào trái tim của một đứa trẻ tội nghiệp. Bóng lưng mẹ xoay người bỏ đi vĩnh viễn ám ảnh Bình kể cả trong những giấc mơ, thế nhưng Bình vẫn không tài nào ngừng nhớ mong mẹ, tình cảm ruột thịt nó lạ kì như vậy đấy.

 

Trong nhà vẫn còn một ít gạo, Bình đội chiếc nón đã sờn cũ lên, xách theo  xô ra cánh đồng mò cua bắt ốc. Đó là kế sinh nhai của một đứa trẻ,đáng nhẽ vẫn phải được lo lắng, chăm bẵm. Ở ruộng nhiều khi còn bắt gặp được trứng mà vịt đẻ rơi ra, ngày nhiều còn được gần ba chục quả. Ngày nào ra đồng Bình cũng nhặt được trứng vịt hết, bởi lẽ người làng Xài này chẳng ai không biết về cậu bé Bình, họ không nỡ chấp nhặt từng quả trứng một với cậu! Mùa thu rồi, bùn trở nên lạnh lẽo hơn nhiều, Bình cắn răng lội thật sâu xuống vũng bùn, mặc cho sự lạnh lẽo và nhớp nháp bám chặt lấy hai bàn chân cậu. Bùn ngập ngụa đến quá đầu gối, ngập cả khoang mũi Bình trong một mùi hương tanh nồng, ngai ngái của đất quê nhà. Lọ mọ từ sáng đến tận trưa, khi cái lưng gầy đã nhức và mỏi rã cả ra, bấy giờ Bình mới cam lòng bước ra khỏi ruộng. Xách theo cái xô đầy ắp, nào trứng vịt, nào vài con ếch và còn lẫn thêm một ít ốc bươu vàng, Bình nhảy chân sáo về nhà. Niềm vui khi sắp có tiền mua gạo mới để ăn khiến cho cậu tạm thời quên đi cơn đau nhức khắp cả cơ thể gầy còm của mình.